🍂 Một sáng tỉnh dậy thấy thu sang...
Nàng bật dậy giữa cơn nửa tỉnh nửa mơ đầu ngày khi 1 tia nắng lọt qua kẽ cửa. Không phải tia nắng chói chang, đỏng đảnh của ngày hè mà nhàn nhạt, dịu dàng. Mùa thu đã sang rồi đấy, từ bao giờ không biết.
Nàng tự thưởng cho mình cái thú của một người vừa chớm... thất nghiệp và hoàn toàn thảnh thơi với cái sự son rỗi ấy của mình.
"mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,
mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ..."
Cũng từ một ngày thu dịu dàng như thế, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã mãi mãi nặng lòng với Hà Nội.
🍂 Chia sẻ về hoàn cảnh thôi thúc sáng tác Nhớ mùa thu Hà Nội, người nhạc sĩ tài hoa từng viết: “Năm 1985, tôi cùng ba đồng nghiệp được Bộ Văn hóa Liên Xô mời sang thăm. Khi trở về, tôi ở lại Hà Nội một tháng. Mỗi sáng, tôi và Thái Bá Vân (nhà phê bình mỹ thuật) đi loanh quanh Hà Nội gặp bạn bè. Chiều nào cả hai cũng lên Hồ Tây, nằm bên hồ với chai Ararat, uống lai rai và nhìn bầy sâm cầm đáp xuống - bay lên”
Nhàn cư, thanh nhã đến thế là cùng...